Tác phẩm Nguyễn_Thị_Bích_Châu

Toàn bộ bài "Kê minh thập sách" được trình bày như sau:

Trộm nghĩ, dời củi nâng mái bếp gây nền trị từ khi chưa loạn; dùng dâu ràng cửa tổ, được ở yên cần lo tính lúc nguy. Vì dân tình dễ đắm đuối sự yên vui; mà thế vận khó giữ luôn thời bình trị. Cho nên dâng lời răn chớ chơi bời lười nhác, Cao Dao trước hãy ngợi khen, ở vào thời không máu chảy gươm khua, Giả Nghị vẫn tâu lời than thở. Chỉ vì yêu vua mà ngăn trước, không phải khác chúng để khoe tài. Tiện thiếp tên gọi Bích Châu, lúc nhỏ vốn nhà nghèo khó, lớn lên được tuyển vào cung, ân sủng chứa chan, thương yêu đằm thắm. Vả xiêm áo vua ngu, dám đâu sánh với người nam tử; rút trâm cài Khương hậu, tiến lời can đứng trước đình thần. Mạo muội tỏ bày mười điều vụng nghĩ:

Điều một: Bền gốc nước, trừ kẻ bạo thì dân chúng được yên.Điều hai: Giữ nếp xưa, phiền nhiễu nên bỏ thì triều cương không rối.Điều ba: Ngăn kẻ lạm quyền để trừ mọt nước.Điều bốn: Loại bọn quan tham nhũng để bớt vơ vét của dân.Điều năm: Mở lối nho phong để ngọn lửa đóm được soi cùng mặt trời mặt trăng.Điều sáu: Tìm những lời trực gián để đường ngôn luận được rộng mở như cửa thành.Điều bảy: Rèn luyện binh sĩ cần lất hạng có dũng lực hơn là hạng vóc vạc lớn.Điều tám: Chọn tướng trước nên lựa người thao lược sau mới đến là bậc thế gia.Điều chín: Khí giới cốt tinh nhuệ hơn là lòe loẹt.Điều mười: Tập trận pháp cần chỉnh tề không cần múa nhảy.
— Kê minh thập sách

PGS.TS. Nguyễn Đăng Na, trong tài liệu đã dẫn cho rằng:“... bài Kê minh thập sách của cung nữ Bích Châu thời Trần Duệ Tông (1373-1377) thế kỷ XIV cũng dường như được sao chép từ "Thập điều khải" của Thái thường Tự khanh Bùi Sĩ Tiêm dâng vua Lê Duy Phường năm 1731, thế kỷ XVIII”. Tuy nhiên khi so sánh có vài chỗ không thực sự giống dù khá tương đồng về kết cấu.

Bài "Thập điều khải" của Bùi Sĩ Tiêm như sau:

Quốc gia thừa hưởng thái bình đã lâu, trong nước an ninh, biên thùy yên lặng, vốn không có việc gì đáng nói. Nhưng trong buổi thái hòa chí trị mà thánh nhân vẫn lo lắng như những câu “lúc chưa mưa phải sửa sang nhà cửa” và câu “phải buộc chặt như rễ dâu” chính là những việc cần kíp lúc này. Ngu tôi thiển nghĩ những việc thiết yếu của quốc gia chỉ là:

Một: gắng tôn phù để tiêu tan biến dị.Hai: dứt hẳn cầu cạnh để cho đúng đắn tiêu chuẩn.Ba: chăm đời sống của dân để bền mệnh mạch.Bốn: thận trọng chính sách dùng binh để mạnh nanh vuốt.Năm: giảm bớt chức quan để đỡ phiền nhiễu.Sáu: bỏ nhũng lạm để tắt nạn chài dân.Bảy: chấn chỉnh thể văn để khích lệ người hiền tài.Tám: làm rõ lệ xét xử để cho thanh thỏa việc từ tụng.Chín: liêm phóng tường tận để phân biệt người hiền kẻ gian.Mười: phân biệt nòi giống để chặn sự dòm ngó.
— Thập điều khải